Một hòn đảo tuyệt đẹp, còn hoang sơ và có đầy đủ đặc điểm của những hòn đảo đẹp nhất: cát trắng, biển xanh, bờ cát thoai thoải,... Du khách chưa một lần đặt chân tới khu du lịch Cô Tô hẳn sẽ khó tưởng tượng hết vẻ đẹp say mê, hút hồn của cảnh vật biển đảo nơi đây.
Sau 4 giờ đồng hồ khởi hành từ Hà Nội, tôi đã có mặt tại cảng Cái Rồng nằm trên cảng Cái Bầu huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Đây được coi là cửa ngõ biển quan trọng nối liền các đảo như Quan Lạng, Trà Cổ, Cô Tô. Để có thể đi chuyến tàu ra đảo Cô Tô vào 7 giờ sáng hôm sau, tôi phải nghỉ qua đêm ở Vân Đồn. Cũng giống như những chuyến đi khác, buổi đêm trước khi ra khám phá huyện đảo hoang sơ Cô Tô, tôi đều cảm thấy khá háo hức.
Đúng 7h sáng hôm sau, con tàu chở tôi cùng nhiều du khách khác đã khởi hành ra đảo Cô Tô. Để có thể thoải mái chiêm ngưỡng các hòn đảo và tận mắt nhìn ngắm những con sứa chuyển động dưới mặt nước, tôi đã chọn cho mình một vị trí trước bom tàu. Vẻ đẹp hoang sơ đầy thơ mộng của Cô Tô luôn thu hút đông đảo khách du lịch. Từ cảng Vân Đồn ra đến đảo Cô Tô, ta có thể thỏa mắt chứng kiến cảnh đánh bắt hải sản của người dân nơi đây. Kết thúc quãng hành trình dài 3 tiếng đồng hồ từ cảng Cảng Cái Rồng, huyện đảo Cô Tô đã hiện ra trước mắt tôi. Không ngoài trí tưởng tượng, Cô Tô đúng là nơi sở hữu vẻ đẹp hoang sơ đến mơ mộng mà tạo hóa đã ưu ái ban tặng.
Những bước chân đầu tiên của tôi đến khám phá hòn đảo hoang sơ này được bắt đầu từ con đường trải nhựa nối liền với trung tâm huyện. Từ đây tôi tiếp tục vào thăm thị trấn của huyện. Cô Tô mang vẻ đẹp hoang sơ, mơ mộng còn những người dân sinh sống ở đây đều thân thiện đến thật thà, chất phát. Lựa chọn nghỉ tại một nhà người dân, tôi nhanh chóng ra với biển để có thể dạo quanh những bãi cát mịn, dạt dào sóng vỗ. Lang thang trên bãi biển đẹp hoang sơ, tôi không quên nhặt những vỏ ốc hay những viên đá màu ẩn hiện theo từng con sóng lấp ló dưới cát. Xa xa tôi còn nhìn thấy những con tàu dập dềnh trên biển đang chở những khoang cá đầy về với cảng.
Ở Cô Tô có hàng loạt bãi biển đẹp như bãi Tàu Đắm, Bắc Vàn, Vàn Chải, Hồng Vàn, Vòm Si, Vụng Ông Viên, bãi nằm giữa đảo Cô Tô và Cô Tô con. Tại đây, tôi không chỉ được tận hưởng làn nước trong vắt và mát lạnh mà còn có thể gặp các đàn chim mòng biển béo múp đi dọc bờ kiếm thức ăn. Nếu như ở các bãi biển khác thường diễn ra khung cảnh đông đúc, náo nhiệt thì ở bãi biển Cô Tô lại rất rộng rãi và thưa thớt, điều này đem lại cho tôi một không gian thoải mái, tự do.
Một địa điểm vô cùng ý nghĩa mà tôi không thể bỏ qua đó chính là tượng đài Bác Hồ và Nhà tưởng niệm bác Hồ trên đảo Cô Tô. Tiếp tục cuộc hành trình bằng việc đi theo đường bê tông chạy giữa cánh rừng thông bạt ngàn, tôi lên đỉnh núi Hải Đăng cao 170m so với mặt nước biển, là điểm cao nhất trên huyện đảo Cô Tô. Nơi đây vẫn còn ngọn đèn biển xây dựng vào cuối thế kỷ 19 đang hoạt động hàng đêm với tổng hiệu lực ánh sáng là 30 Hải Lý, tức gần 60 km.
Đứng trên ngọn Hải Đăng, chúng ta có thể phóng tầm mắt bao quanh toàn cảnh biển đảo. Từ trên ngọn Hải Đăng, tôi có thể phóng tầm mắt bao quanh toàn cảnh biển đảo và thoải mái tận hưởng vẻ đẹp rừng tự nhiên với những rừng cây xanh ngợp, con đường cong cong như dải lụa. Rời khỏi ngọn Hải Đăng, tôi đến với Ngắm Sóng, một địa điểm mà tôi ấn tượng nhất. Tại đây, vào buổi sáng không chỉ có khách du lịch mà còn cả người dân ra ngắm cảnh bình minh và chiêm ngưỡng biển trời mênh mông.
Kết thúc chuyến hành trình khám phá huyện đảo Cô Tô, tôi ra về trên chuyến tàu cao tốc. Dù khá mệt mỏi bởi sự dập dềnh của con tàu khiến tôi say sóng nhưng hình ảnh về Cô Tô vẫn như hiện diện trước mắt tôi để rồi mờ dần trong hơi nước của biển khơi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét